Được nghỉ Tết 11 ngày nên ai cũng thấy thoải mái.Quê gần nên đi lại cũng đỡ vất vả.Bác Quân lên đường về Nghệ An ăn Tết theo lệ thường,bác Thuỷ bảo có hơi tủi thân một chút nhưng vì đó là việc thường niên rồi nên không băn khoăn lắm.Mình bảo:chị độc chiếm 350 ngày rồi nhé.Bác Quân sống giản dị,yêu chữ nghĩa,có cốt cách người miền Trung:khảng khái,sống nghĩa tình.Quí nhất việc hàng năm về quê ăn Tết.Có năm,vừa làm nhà xong,tiền nong thiếu hụt,bác ở lại đón Xuân ở HP,thấy bác ưu tư ,phảng phất nét không vui.Đã thành quen,cứ đến ngày nghỉ Tết ,gặp bác Thuỷ là mình hỏi thăm:bác Quân về quê chưa?Bác Thuỷ bảo:chỉ có cô là tán thành việc ấy.Mình cười .
Hiểu vì sao hai bác sống hạnh phúc,bốn đứa trẻ nhà bác học giỏi,được trọng dụng trong công việc.
Khen bác Quân nhưng chớ có cười bác Cào nhé. Kể ra phải như bác Quân mới phải đạo.
Trả lờiXóa