Mình thích nhạc Trịnh , nhưng lại dị ứng với giọng hát của Khánh Ly - có thể tần số âm thanh (hay điều gì tương tự , mình dốt vật lý )không tương thích , nên nghe chị K.L hát hai bài là người mình choáng váng .Tưởng chỉ có mình mình bị như thế , hóa ra bác Kiên , bạn vong niên của ông nội Toe còn dị ứng nặng hơn mình , không nghe hết một câu ,trong khi có người hễ mở nhạc Trịnh là phải K.L hát nghe mới thú .Điều đó giúp mình thêm hiểu rằng : đừng bắt ai cũng phải yêu ghét giống mình.
Nhưng mình thích ca từ của TCS .Và trong những trường hợp cụ thể , mình khe khẽ hát một vài câu ...như đầu giờ chiều nay , mình và chú Quân trên đường từ quê trở ra (hai chị em về quê giỗ Tổ ), con đường dọc kênh Hòa Bình đẹp thế trong nắng thu , trong heo may , mình thấy " lòng chợt bình yên ...",cảm giác đó thật hạnh phúc , bởi suốt cả đêm qua , cả sáng nay , mình luôn giàn nước mắt , khi biết bà ngoại Vừng lại phải tất tả lên HN để chăm sóc cho mẹ con Vừng .Các con không biết thu xếp để mẹ phải phiền lòng , ngại với thông gia .Tối qua , thấy mình sụt sịt , bác Sơn vội vàng lấy thuốc ,may quá , đang ốm dở ...Sáng nay , Lan Anh hỏi -chị đau mắt à ? Ừ -cũng may quá , mỗi khi đau đầu , mắt luôn bị sụp mí.
Nhưng khí trời trong trẻo của mùa thu khiến mình bình tâm lại , và cũng bởi tất cả những khó khăn mà các con đang đối diện chưa bằng một phần nhỏ mà mẹ Phụng , mẹ Dung , mẹ Ngọt của các con đã trải qua .
Cuộc sống luôn là sự đan xen các cung bậc của cảm xúc . Nếu lúc nào cũng bình yên , thì chẳng khác nào cứ phải nghe mãi một giọng hát mình không hợp.
Thế thì xin bác Khánh Ly cứ ở nhà ông Thông cào thôi, đừng đi đâu nhé (ghi chú: Thông cào có thể nghe Khánh Ly véo von suốt ngày mà không chóng mặt).
Trả lờiXóamẹ cháu cũng ghét KL, cháu ruớc về nhà là bị mẹ mắng!!
Trả lờiXóa