Đây la câu thơ của Eptusenkô mà mình yêu thich.Mình luôn tìm thấy ở những người xung quanh những điều đáng trân trọng.Thật lạ cho những người chỉ thích chỉ trích người khác.Một lần đứng giữa núi rừng Thanh Sơn-PT,nghe cậu bé người Mường kể chuyện,hình dung cuộc sống của những đồng nghiệp nơi đây,sự vất vả,hi sinh của họ,tình mến yêu của đồng bào với họ...mình thấy bạn không còn "lẩn thẩn"nữa. Đồng nghiêp ơi,tôi yêu ban !
liệu cháu có phải là 1 người tẻ nhạt không nhỉ?
Trả lờiXóa