Thứ Hai, 21 tháng 9, 2009

Nhớ Mai Ly

Trong số học trò cũ,đây là một trong những em mình có ấn tượng nhất .Một gương mặt có nụ cười tươi sáng ,hiền hậu .Một tính cách mạnh mẽ,luôn vì mọi người.Một cuộc đời ngắn ngủi,nhưng cũng đủ để những ai may mắn được gặp em,cảm thấy tin yêu thêm cuộc đời.là lớp trưởng,ML có uy tín với tất cả các bạn,bởi học giỏi,bởi luôn nhận phần khó khăn về mình trong công việc chung ,bởi sự giản dị ...Em tham gia chương trình phát thanh Măng Non của Đài PTTHHP,là một trong những giọng đọc được ưa thích .Cuối năm học lớp 9 ,em phát bệnh -ung thư gan giai đoạn cuối .Mẹ em giấu nỗi đau ,đưa em đi du lịch dọc chiều dài đất nước ,đó là cả một sự cố gắng của mẹ em và cả gia đình để em có niềm vui trong những ngày còn lại.Em hy vọng vào tiến bộ của Y học,mong muốn được sống thêm 10 năm ,để hoàn thành việc học tập được đi làm vài năm...Em tham gia vào việc chữa bệnh với tất cả cố gắng,luôn vui vẻ ,trò chuyện với bác sĩ ,với người thân ,thậm chí còn động viên lại họ.Sau mỗi đợt xạ trị,em lại đến trường,ko muốn bỏ lỡ một buổi học nào-những ngày đầu của năm học lớp 10 .Còn 10 ngày là đến Tết Giáp Thân-2004 ,chương trình MN muốn làm một phóng sự về em để phát vào dịp đón xuân-như một món quà tặng em ,em vui vẻ tham gia.Tôi xuất hiện bên em với tư cách cô giáo cũ.Lúc đó khối u gan đã phát triển rất lớn,em đã rất mệt.Nhưng ML vẫn bảo tôi: cô đừng lo cho em,em đang khỏe dần .Em nhắc tôi động viên Đạt-bạn cùng lớp cũ của em ,vì:bạn ấy định bỏ học cô ạ.ML xuất hiện trong chương trình rất tươi tắn,hào hứng,chỉ có ai quan sát kĩ mới thấy vòng bụng của em lớn bất thường.Hai ngày sau đó,em hôn mê,một ngày sau nữa,em ra đi.Biết mình trở bệnh,em lặng lẽ rời giường của bố mẹ-họ luôn cạnh em-lên gác ,nằm cùng chị gái ,một mình vật lộn với cơn đau,bàn tay em xoắn vặn chăn màn.Em thường nói với tôi,thương bố mẹ quá vất vả vì mình,nên tôi hiểu,em muốn bố mẹ ko phải chứng kiến thêm nỗi đau đớn của em .Tôi và các bạn học cũ của em đến,lặng lẽ ,tôi cầm tay em.một giọt nước mắttừ khóe mắt em lăn xuống,vàitiếng sau đó,em đi vào giấc ngủ dài-khi chỉ còn 7 ngày nữa là sang Xuân.Tôi đã viết "Nhớ Mai Ly ",bài thơ sau đó đã được đưa vào P/S về em -được phát vào dịp 49 ngày của ML,hơn một tháng sau TẾT.Đó là một chương trình xúc động vì sự chân thực,vì hình ảnh đẹp đẽ của em trong cuộc đời.
Thôi em về miền mây trắng.
Bay trên đôi cánh thiên thần.
Mười bảy tuổi đời trong trắng,
Đã thành tia nắng mùa xuân.

Em đã về miền cỏ biếc.
Đất trời ru giấc bình yên.
Chỉ nhớ thương còn ở lại .
Biết đến bao giờ nguôi quên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét