Nhớ đồng quê
Thương nhớ đồng quê,nhớ ngày xưa,
Con đường đi học dọc triền đê
Lúa ngậm đòng non dào dạt sữa,
Dưa trổ hoa vàng khoai xanh bờ.
Bạn nghèo, áo vá gầy mỏng mảnh.
Chiều ở đồng quê,sáng đến trường.
Giữa hai bài học lo khoai lúa.
Thương mẹ bạc đầu trong gió sương.
Rời chốn đồng quê ra thành phố.
Dễ quên gió lớn lúa bay màu.
Khi chê gạo nhạt, khoai chẳng ngọt,
Quên mất em mình da sạm nâu.
Ta và bè bạn còn phiêu bạt,
Vẫn còn lam lũ giữa phố phường.
Mà thấy đồng quê hun hút thế,
Trách chi bao kẻ tuyệt cố hương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét